Cơn phẫn nộ kéo dài của Charlie Sifford

/ Nhân vật

“Tôi không cười nhiều và gần như không bao giờ cười. Nếu bạn đã trải qua những gì tôi đã trải qua, bạn cũng sẽ không mỉm cười.”

Charles Luther Sifford (1922 – 2015) là golfer chuyên nghiệp người Mỹ và là người Mỹ gốc Phi đầu tiên chơi ở PGA Tour . Ông đã vô địch Greater Hartford Open năm 1967 và Los Angeles Open năm 1969. Ông cũng đã sáu lần vô địch United Golf Association 's National Negro Open và PGA Seniors' Championship năm 1975.

Chân dung của Charlie Sifford

Vì những đóng góp của mình cho môn chơi gôn, Sifford đã được vinh danh vào Đại sảnh Danh vọng Golf Thế giới năm 2004. Ông được trao Giải thưởng Old Tom Morris năm 2007, Huân chương Tự do của Tổng thống năm 2014 và bằng tiến sĩ danh dự của Đại học St Andrews . Lee Trevino gọi Sifford là " Jackie Robinson " của môn chơi gôn, và Tiger Woods thừa nhận rằng Sifford đã mở đường cho sự nghiệp của anh.

 

Charlie Sifford  chiến thắng tại 1969 Los Angeles Open

Đấy là những gì mà người ta tìm thấy trên Wikipedia, nhưng đằng sau đó, ông đã chịu một cơn phẫn nộ kéo dài trong nhiều năm trong suốt sự nghiệp của mình. Charlie Sifford đã nói những lời này với Guy Yocom vào cuối những năm 70 của ông, hơn một thập kỷ trước khi ông qua đời vào năm 2015 và những lời đó ví như sự tổng kết hay nhất về tất cả những gì ông đã phải chịu đựng trong sự nghiệp golf chuyên nghiệp, thành công nhưng vô cùng khó khăn của mình. Sifford là thành viên da đen đầu tiên của PGA Tour, đã thi đấu và đấu tranh để giành chiến thắng trước điều khoản "Chỉ dành cho người da trắng" kéo dài cho đến năm 1960. Cuối cùng anh ấy có thể thi đấu với những golfer giỏi nhất thế giới. Khi anh ấy 38 tuổi là thời kỳ đỉnh cao của anh ấy đã qua nhưng vẫn giành chiến thắng trong hai sự kiện du đấu và sẽ tiếp tục giành được Giải vô địch PGA cấp cao, nhưng ngay cả sau khi anh ấy phá vỡ rào cản về màu sắc trong môn chơi gôn, thời gian trên sân của anh ấy vẫn bị cản trở bởi sự quấy rối, phẫn nộ về chủng tộc và đôi khi là những mối đe dọa thẳng thắn đối với cuộc sống của anh ấy. 

Ở những nơi khác, đặc biệt là trong những ngày đầu, Sifford bị cấm vào các khách sạn "da trắng", không thể ăn ở nhiều thực khách và phải sử dụng nhà vệ sinh riêng, vòi uống nước, v.v. Trên sân, người ta biết rằng người hâm mộ (và đôi khi là các cầu thủ đồng đội) đã đá quả bóng của anh ấy vào chỗ gồ ghề. Có thể nhắc lại trong một giải đấu ở Greensboro, anh ấy rất xuất sắc khi dẫn trước ở vòng một, ngay trong đêm hạnh phúc đó, anh ấy đã nhận được một lời dọa giết và ngày hôm sau bị hơn chục người đàn ông truy lùng, mãi về sau khi được can thiệp thì mới bị bắt 9 người.

Tất cả những điều này góp phần tạo nên sự tức giận chính đáng và nỗi cay đắng kéo dài đến khi già. Một số người có hoàn cảnh như ông đã tha thứ, nếu không muốn nói là quên, nhưng Sifford không sẵn lòng tha thứ, khi càng tìm hiểu về câu chuyện của anh ấy, bạn càng hiểu tại sao. 

 

 

 

Back
To Top