Greg Norman từng nói: “Thất bại không bao giờ dễ chịu, nhưng tôi đã học được cách đứng dậy và tiếp tục. Đó là điều quan trọng nhất mà tôi rút ra từ kinh nghiệm này."
Những thất bại tại các giải đấu lớn
Greg Norman buồn bã khi thất bại tại The Masters 1996
Năm 1996, Greg Norman bước vào The Masters với một tâm thế mạnh mẽ, đầy tự tin. Sau những thành công vang dội, ông được xem như một trong những ứng cử viên hàng đầu cho chiếc Green Jacket danh giá. Tuy nhiên, vận mệnh đã không mỉm cười với ông. Norman đã dẫn đầu sau ba vòng đấu với cách biệt 6 gậy, nhưng mọi thứ đảo lộn trong vòng cuối cùng.
Trong ngày quyết định, sự chùng xuống tinh thần và áp lực từ việc giữ vững vị trí dẫn đầu đã khiến Norman gặp khó khăn. Ông bắt đầu vòng đấu với một cú đánh lỗi từ bẫy cát, tiếp theo đó là một cú putt thiếu chính xác ở lỗ 10. Những sai lầm liên tiếp đã khiến ông không thể lấy lại tinh thần, và Norman rời khỏi sân với một cảm giác nuối tiếc. Cuối cùng, ông kết thúc với 78 gậy, và điều đó đã dẫn đến một thất bại cay đắng khi bị Sir Nick Faldo vượt qua. “Tôi đã ở rất gần chiến thắng, nhưng trong golf, mọi thứ có thể thay đổi chỉ trong một khoảnh khắc,” ông thổ lộ sau giải đấu.
Thất bại tại The Masters 1996 không chỉ là một cú sốc cá nhân mà còn là một bài học lớn về việc chấp nhận thất bại. Greg Norman đã phải đối mặt với cơn bão cảm xúc: từ nỗi đau khi đánh mất chiến thắng, đến sự châm chọc từ truyền thông. “Thất bại không bao giờ dễ chịu, nhưng tôi đã học được cách đứng dậy và tiếp tục. Đó là điều quan trọng nhất mà tôi rút ra từ kinh nghiệm này,” ông chia sẻ.
Chấn thương
Từ cuối năm 1996 đến năm 1998, Greg Norman tiếp tục phải đối mặt với những thử thách khác, không chỉ trong thi đấu mà còn trong sức khỏe của chính mình. Ông bắt đầu gặp phải những cơn đau nhức dai dẳng ở lưng, điều này ảnh hưởng lớn đến phong độ thi đấu của ông. Trong một giải đấu vào năm 1997, những cơn đau trở nên nghiêm trọng đến mức Norman không thể hoàn thành vòng đấu. “Tôi cảm thấy như mình đang chiến đấu với cơ thể mình,” ông nói với sự chán nản.
Chấn thương đã khiến ông buộc phải thay đổi cách luyện tập và thi đấu. Norman đã tìm đến các chuyên gia về thể thao và vật lý trị liệu để tìm cách phục hồi. Ông bắt đầu áp dụng các bài tập tăng cường sức mạnh và linh hoạt, đồng thời chú ý đến chế độ ăn uống nhằm giúp phục hồi nhanh chóng. “Tôi nhận ra rằng thể lực là nền tảng quan trọng nhất để duy trì phong độ. Nếu không chăm sóc bản thân, tôi sẽ không thể tiếp tục thi đấu,” ông nói.
Bất chấp những khó khăn, Norman không hề bỏ cuộc. Ông đã tham gia nhiều giải đấu, nhưng sự tự tin không còn như trước. Những thất bại liên tiếp trong hai năm này đã thử thách ý chí của ông, nhưng cũng chính trong những khoảnh khắc khó khăn đó, Norman đã tìm thấy sức mạnh bên trong mình. “Tôi học được rằng đôi khi bạn phải chịu đựng để phát triển. Thất bại là một phần không thể thiếu trong hành trình,” ông chia sẻ.
Năm 1999, trong bối cảnh những hoài nghi và chỉ trích từ giới truyền thông và người hâm mộ, ông quyết định chứng minh rằng mình vẫn là một tay golf xuất sắc. Nhờ vào sự kiên trì và nỗ lực không ngừng, Norman đã trải qua một chương trình phục hồi thể chất nghiêm ngặt, bao gồm cả các bài tập sức mạnh và linh hoạt để tăng cường sức mạnh cho chân và cơ bụng.
Mùa giải bắt đầu với The Memorial Tournament. Vòng một, Norman đã xuất sắc ghi điểm 68, kết thúc ngày thi đấu với vị trí trong top 10. Tại vòng cuối, ông đã thực hiện một cú đánh ở hố 18 không tưởng, đưa bóng vào lỗ từ khoảng cách 30 feet, tạo nên khoảnh khắc đáng nhớ cho cả khán giả và bản thân. Dù không giành chiến thắng, việc trở lại top 10 đã khơi dậy trong ông niềm tin vào khả năng của bản thân. "Tôi đã không chỉ trở lại; tôi cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết," ông đã nói. Mùa giải đó, Norman còn đứng thứ 3 tại The Masters và thứ 6 tại The Open.